Dẫn truyện: Trong 1 ngôi làng nhỏ cạnh con sông nhỏ có 1 con đường nhỏ. Trên con đường nhỏ đó lại có một ngôi nhà nhỏ cạnh 1 cái ao nhỏ. Trong ngôi nhà nhỏ cạnh cái ao nhỏ lại có một gia đình nhỏ. Trong cái gia đình nhỏ đó có 1 người con nhỏ và 2 ba mẹ LỚN. Ba người họ sống hạnh phúc bên nhau. Nhưng…, bỗng một ngày người vợ qua đời vì bệnh tật, không bao lâu sau, người chồng kết hôn với một người phụ nữ khác. Bà ta dẫn theo một cô con gái tên Cám về sống chung với gia đình họ . Rồi người chồng cũng không may qua đời vì tai nạn, gia đình ấy giờ chỉ còn người con gái tên là Tấm, người mẹ kế và con gái của bà ta là Cám. Kể từ khi người chồng mất , mẹ kế mới lộ ra bộ mặt thật là người phụ nữ chua ngoa, độc đoán. Bà ta bắt Tấm làm hết mọi công việc nhà, còn Cám thì không phải làm gì cả.
Mẹ Cám: Tấm đâu, con Tấm đâu? Sao nhà cửa bừa bộn thế kia!!!
Tấm (chạy vội ra): Dạ thưa dì, dì chờ con chút, con mới đi học về, giờ con dọn ngay đây ạ.
Mẹ Cám: Mày liệu mà dọn cho nhanh rồi nấu cơm kẻo em nó đói. Mà nhắc mới nhớ, Cám ngoan xinh yêu của mẹ đâu rồi ?
(ĐÂY RỒI!!! đến từ khán giả)
Tấm: (vỗ tay,dậm chân) Tầm bậy, Dạ thưa dì, con không biết ạ, em Cám đi chơi từ sáng tới giờ chưa về ạ
Mẹ Cám: Vậy thì con khoan dọn cơm ra, đi kiếm em về đây cho dì.
Tấm (ngưng dọn): Dạ vâng con đi ngay đây ạ.
Dẫn truyện: Ở góc sau nhà, Cám đang vui vẻ nghịch nước, để nước lênh láng khắp nơi.
(NHẠC)
Cám (mở nước, nô đùa): WOW, thật nhiều bọt bong bóng quá điii
Tấm: Em đang làm gì mà lại để nước chảy lênh láng thế kia?
Cám: Trời ơi! Chị Tấm đầu tóc lấm lem bùn đất của tôi đây mà
Chị không thấy sao còn hỏi? Tôi đang rửa tay
(Tấm vội chạy lại khóa nước)
Sao tự dưng chị tắt nước của tôi?
Tấm: Nhưng em vậy là đang lãng phí nước sạch đấy. Em có biết có bao nhiêu vùng khó khăn ngoài kia họ không có nước sạch để sinh hoạt cũng như sử dụng không?
Cám : Ôi dồi ôi, họ không có nước là chuyện của họ, mình có thì mình thích dùng sao là việc của mình. Chị bớt lo chuyện bao đồng đi, chị tránh ra cho tôi. (hất Tấm sang một bên)
Tấm: Em có biết lãng phí nước sẽ dẫn đến hậu quả nghiêm trọng như thế nào không?
Cám: Chị cứ lo xa, nước sạch đầy ra đó, tôi chơi có một tí làm sao mà hết được, sao gọi là lãng phí nước?
Tấm: Em phải biết nước không phải là vô tận, nếu con người không có nước sạch để sử dụng cho sinh hoạt hàng ngày, đối mặt với tình trạng thiếu nước uống, nước vệ sinh,… Điều này có thể gây ra các bệnh về đường tiêu hóa, đường hô hấp,… ảnh hưởng nghiêm trọng đến sức khỏe. Bên cạnh đó còn làm tăng nguy cơ cháy nổ và làm mất cân bằng hệ sinh thái nữa.
Mẹ Cám: Chuyện gì……? (NHẠC) Chuyện gì?
Cám: Mẹeee! Chị Tấm bắt nạt con.
Mẹ Cám: Để mẹ, (dùng tay nép Cám ra sau lưng) Con Tấm, mày lại ăn hiếp em nữa à, dì đã nói bao nhiêu lần rồi, cha con mất sớm, dì phải một tay nuôi 2 đứa, 2 đứa phải biết yêu thương lẫn nhau. Con đã không lo cho em con mà con còn bắt ăn hiếp em (Cám lấy cây roi cho mẹ)
Tấm: Dạ…không phải…con không có ăn hiếp em, tại em Cám…
Mẹ Cám (chen ngang, giơ tay lên doạ đánh Tấm): Còn dám trả treo nữa hả, tao đánh cho mày chừa!
Tấm: Dì ơi dì đừng đánh con, dì ơ, á á,... (vừa van xin vừa né)
Cám: Thôi mẹ ơi, mẹ đánh vậy chắc chắc chị Tấm biết lỗi rồi ak, chỉ hỏng dám nữa đâu (Tấm gật đầu lia lịa, ôm chân Mẹ Cám). (Thì thầm) Với lại mẹ đánh chỉ như vậy lỡ lát chỉ nằm lăng ra đó, ai nấu cơm cho mẹ con mình ăn. Con đói bụng lắm rồi. (Mẹ Cám gật gù)
Mẹ Cám: Con thấy chưa, em con nó thương con như vậy mà con lại ăn hiếp nó. Lần này dì tha cho đó nghe chưa, đi vào trong dọn cơm liền đi cho dì
(Tấm vừa đi vào cánh gà vừa khóc thút thít) (2 mẹ con Cám nhìn nhau đắc ý)
Cám: Con là con yêu mẹ nhất luôn đó
Mẹ Cám: Con gái ngoan của mẹ lúc nào cũng đúng hết trơn ak. Đi vào trong ăn cơm với mẹ.
|